Niềm nhớ mênh mang

1. Có những buổi [Am] chiều ngồi lặng thinh bên dòng sông xa

Nhìn bên kia [Dm] phố em [G] nghe niềm nhớ dâng [C] đầy

Chất ngất mênh [F] mang nước sông phù sa cuộn [Dm] đỏ

Như nước Đồng [G] Nai những chiều lộng [E7] gió.

Đất khách người [Am] lạ ở đây cô đơn phủ tứ phía

Lòng em se [Dm] thắt não [G] nề buồn lắm anh [C] ơi

Nhớ mãi không [F] nguôi những khoảng trời [Dm] êm

Tâm tư chua [E7] xót nỗi niềm đắng [Am] cay.

 

ĐK:

Chiều [Am] nay trời nhiều mây [F] bay

Những đám [G] mây vô tình hờ [C] hững

Lòng [E7] em nghẹn ngào xót [F] xa

Anh ở [Bb] đâu... anh ở [E7] đâu.

Ngày [Am] xưa mỗi lần nhớ [F] anh

Em vẫn [G] xin mây hồng theo [C] gió

Mang những [E7] lời vời vợi yêu [F] thương đến [Dm] anh

Anh còn nhớ [E7] không? [G] Anh còn nhớ [E7] không?

Giờ [Am] đây vạn dặm xa [F] nhau

Đã năm [G] năm không thấy [C] nhau

Anh có [E7] hay lòng em tái [F]

Anh ở [Dm] đâu? Anh ở [E7] đâu?

Đành [Am] mang thân phận cô [F] đơn

Bao nỗi [G] sầu dặm dài tháng [C] năm

Bao thế [E7] sự thăng trầm buồn [F] vui

Bao ảo [Dm] mộng [E7] âm thầm em [Am] mang.

 

2. Bên phố chiều [Am] nay trời con vương dăm giọt nắng cuối

Người ta say [Dm] sưa vui [G] đùa nhảy múa hát [C] ca

Đăm đuối miên [F] man trong điệu nhạc cuồng [Dm] quay

Đời sống ở [G] đây chỉ là thế [E7] đó.

Riêng vẫn mình [Am] em ngồi lặng thinh bên dòng sông xa

Trông về bên [Dm] phố mà [G] nghe niềm nhớ dâng [C] đầy

Biết đến bao [F] giờ duyên tình mình lại [Dm] thắm

Biết đến bao [E7] giờ thôi tan tác chia [Am] phôi.