Nó và tôi

1.[Am] Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến

Nó quê ngoài [Dm] kia từ lâu [E7] lắm chưa lần [Am] về

Ngày tôi gặp [E] nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ

Thấy thương nhau nhiều [E7] quá.

[Am] Ba tháng trong quân trường cam go đã chai tầm hồn lính mới

Nó luôn bảo [Dm] tôi đừng than [E7] oán chi cuộc [Am] đời

Vì khi nhịp [E] súng vẫn đêm đêm vang vọng [E7] mãi

Tao mày nào được [Am] vui.

 

ĐK: Hôm chia [G] tay hai đứa cùng bùi [C] ngùi

Ngày mai nó [E7] tôi trên ngưỡng cửa cuộc [Am] đời

Dặn nhau gắng [Dm] vui, dù cho vành [F] môi sẽ khô mấy cũng mỉm [E7] cười.

Hai năm sau [G] mới có thư [C] về

Nhìn con dấu [E7] ghi nơi nắng cháy biên [C] thùy

Người quen cho biết [Am] tin

Bạn tôi thân [E] mến đã liệt oanh ngã [E7] xuống khắp đơn vị tiếc [Am] thương.

 

2. [Am] Ðôi đứa đôi nơi ngày đầu tiên biết tin nhau là tin cuối

Chát cay đầu [Dm] môi chiều khu [E7] chiến mưa sụt [Am] sùi

Nhìn trong lòng [E] giấy nét quen xưa nghiêng đổ gãy

Nó đi nhưng còn [E7] đấy.

[Am] Muôn lớp trai đi nghìn sau theo dấu chân đi vào thiên lý

Biết bao người [Dm] trai nợ xương [E7] máu không trở [Am] về

Người đi vào [E] tôi vẫn lưu danh cho đời [E7] mãi

Nó anh hùng ngày [Am] mai.