Nơi ấy quê mình

1. Quê tôi [Am] nắng đỏ [F] đồng

Mưa thâm [G] cả bùn [Am] non

Quê tôi [F] gừng cay muối [C] mặn

Níu bao [Am] đời

câu buồn [D] vui ngọt [E7] đắng

Gốc đa [D] sân đình đò chiều mẹ [C] đợi

Chè xanh [D] mời gọi thơm cả làng [C] ta

Một miền [E7] quê còn nắng [A] gió

Vân mực đi [B7] lên từ trong bão [E7] tố

Sóng yên biển lăng [F] trái ngọt cây [Dm] lành

Nụ cười ấm [G] êm [E7] Nhịp đời cất [Am] cao

Non Hồng thêm xanh [C] rờn bên dòng La êm [G] đềm

Ân tình vui ca [C] dặm, đêm hội quê [F] mình

Lại [G] vang [E7] trời [Am] xanh

 

2. Nghe

câu [Am] hát giận [F] thương

Trong đêm [G] hội mùa [Am] xuân

 

Câu ca [F] tình sâu nghĩa [C] nặng

Mát thêm [Am] dòng sông tuổi [D] thơ ngày [E7] mới

Nghe

câu ca [D] trù từ làng Cổ [C] Đạm

Hoà trong

câu [D] Kiều tím cả trời [C] quê

Về đèo [E7] Ngang rộn ràng [A] nghe

Thơ Huyện Thanh [B7] Quan tình dân nghĩa [E7] nước

Lấy vui chia buồn [F] đau cảnh nhân [Dm] tình

Vì đời ai [G] oán [E7] để thành tiếng [Am] than

Cho ngày nay quê [C] mình,Vui từ nơi bên [G] làng

Con đường xưa đã [C] mở chân trời hi [F] vọng!

Niềm [G] tin [E7] bền [Am] lâu