Nỗi buồn bằng lăng

1. Về lại đường [Am] xưa tìm hoa tím kỷ [Dm] niệm của một thời áo [Am] trắng

Hàng cây xanh lặng [Dm] yên như buồn cho mối [E7] duyên tình hai đứa lỡ [Am] làng

Ngày em lên xe [Dm] hoa anh bước trên đường lãng [E7] du theo cánh chim bay khắp [Am] trời

Em vui bước xây [Dm] đời bên người yêu tình [E7] mới để buồn thương nhớ riêng [Am] ai.

 

ĐK:

Xưa trên đường [Am] hoa đôi [Dm] ta cùng đến [Am] trường

Tung tăng đùa [Dm] vui với bằng [G] lăng khoe sắc [C] màu

Anh [A7] mơ ước mai [Dm] sau mình đẹp duyên ngày [E7] cưới

Em cài hoa tím xinh [F] xinh. [E7]

Ôi hoa bằng [Am] lăng, hoa [Dm] mang màu tím [Am] buồn

Xui cho đôi [Dm] ta không [G] cùng chung lối [C] mộng

[A7] Đau xót vô [Dm] vàn, ngỡ là yêu trọn [E7] kiếp

Đâu ngờ tình dở [Am] dang.

 

2. Về lại đường [Am] xưa tìm theo dấu kỷ [Dm] niệm những ngày mình bên [Am] nhau

Người em giờ [Dm] đây còn yêu thương sắc [E7] hoa bằng lăng tím ven [Am] đường

Trường đời không như lời [Dm] thơ nên vỡ tan mộng ước [E7] mơ, em theo chồng về xứ [Am] người

Thôi luyến tiếc thêm [Dm] chi, yêu mà không chịu [E7] nói để hoài ôm mối tương [Am] tư.