Nỗi buồn xa xứ

1. Từ ngày xa [D] quê con đâu biết [G] rằng

Mẹ thường hay [D] nghe, nghe

câu nam [G] bình

Từ xa xôi [Em] lắm, xứ Huế ngày [D] xưa.

Để rồi ra [D] đi vẫn nhớ

câu [Em]

Giọng hò Kim [Am] Luông bến nước sông [Bm] xưa

Bến nước sông [D] xưa ai đón ai [Bm] đưa những chiều gió [D] lạnh

Để rồi nỗi nhớ vấn vương trong [G] lòng.

 

ĐK1:

Quê hương là [C] đâu sao nghe cách [Bm] vời

Mênh mông trời [Am] mây [D] bơ vơ cõi [G] đời [Am]

Con còn có [Bm] đâu những chiều bên [D] mẹ

Mẹ kể con [C] nghe xứ [D] Huế quê [G] mình.

 

2. Ngày ngày nơi [D] xa con mơ ước [G] rằng

Ngày về thăm [D] quê lâng lâng nắng [G] chiều

Đường ai qua [Em] lối lá trúc còn [D] vương.

Bạn bè khi [D] xưa chung vui mái [Em] trường

Từng vầng thơ [Am] yêu lén lút trao [Bm] tay

Ánh mắt ai [D] say, tiếng nói ai [Bm] say theo chiều gió [D] lộng

Thành nội mẹ [C] bay [D] vương nắng mây [G] hồng.

 

ĐK2:

Quê hương là [C] đâu sao nghe cách [Bm] vời

Mênh mông trời [Am] mây [D] bơ vơ cõi [G] đời [Am]

Con chỉ ước [Bm] ao có ngày trở [D] lại

Gặp bạn bè [C] thân yêu [D] bên cố đô [G] xưa.