Nói chuyện với người trong tranh

1. Ơi em yêu, giấc ngủ gọi [Em] em

Đi đi [D] thôi, đừng thức thâu [C] đêm !

Em trong [B7] tranh nở mãi nụ [Am] cười

Và mắt em trông vời [B7] vợi

Sưởi ấm vui lòng [Em] anh.

[C] Hỡi em yêu thấu chăng nỗi [B7] lòng [E7]

[Am] Anh đang mãi thức vì nghĩ [B7] suy

[G] Hỡi bản đồ án vẫn dang [Bb] dở [D]

[B7] Ôi bao ray rứt trong lòng [Em] anh.

 

2. Em yêu ơi, trăng đã về [Em] khuya

Ngôi sao [D] đêm, lặng ngắm đôi [C] ta

Em trong [B7] tranh vẫn nở nụ [Am] cười

Cùng với anh quên cực [B7] nhọc

Và sớt chia niềm [Em] vui.

[C] Bóng đêm dần khuất nơi chân [B7] trời [E7]

[Am] Với bản đồ án đã vẽ [B7] xong

[G] Để ngăn dòng thác, xây thủy [Bb] điện [D]

[B7] Đem bao ánh sáng đến ngàn [Em] phương.

 

3. Nơi công viên hay những dòng [Em] kinh

Khi đêm [D] buông, điện sáng lung [C] linh

Trên kinh [B7] xanh, ánh điện tràn [Am] về

Gọi nước xôn xao tràn [B7] trề

Dòng nước nuôi đồng [Em] quê.

[C] Hỡi em yêu biết chăng tấm [B7] tình [E7]

[Am] Anh đang mãi ngắm từng lứa [B7] đôi

[G] Dưới ánh điện sáng soi quanh [Bb] hồ [D]

[B7] Ôi bao hạnh phúc trong lòng [Em] anh.