Nỗi đau bất tận

1. Còn [Em] nhớ những vòng tay siết anh vào [D] lòng

Còn [Cmaj7] nhớ những nụ [D] hôn ta trao thiết [G] tha

Anh rất [C] cần một người quan [D] tâm

Anh rất [Bm] cần một người chở [Em] che

Mà giờ [Am7] đây đã quá xa [Bsus4] vời [B]

 

2. Còn [Em] nhớ những lời yêu trao nhau bất [D] ngờ

Còn [Cmaj7] nhớ những phút [D] giây nguyện bên [G] nhau mãi

Mà giờ [C] đây em đã cách [D] xa

Chẳng còn [Bm] yêu anh như ngày [Em] nào

Làm sao [Am7] níu giữ những yêu [D] thương quay trở [Em] về

 

ĐK: Ngày xưa [Cmaj7] em đã nguyện thề

Sẽ yêu [D] anh mãi mãi

Mà giờ [Bm] đây sao chỉ còn là giấc [Em]

Anh vẫn [Cmaj7] còn yêu em, và còn [D] rất nhớ em

Dù tình [Bm] em giờ đã đổi [Em] thay

Hạnh phúc [Cmaj7] đến quá vội vàng

Chỉ thoáng [D] qua như con gió

Những nỗi [Bm] nhớ cứ dày vò trái tim [Em] anh

Ngày nhớ đêm [C] mong đợi chờ, em vẫn [D] còn yêu anh.

Dù biết nỗi [Bm] đau kéo dài đến bất [Em] tận