Nỗi lòng Điệp

1. Tôi viết bài [Dm] ca, chuyện tình tôi [Am] kể chuyện Lan và [Dm] Điệp

Mối tình dở [Gm] dang, một người [C] đau, người mang tiếng ngàn [F] sau [Dm]

Hẹn thề có [C] nhau, nào ai có ngờ [Bb] đâu [Dm] duyên lỡ nhịp [Gm] cầu

Người vui cùng duyên [A7] mới, người nương cửa nhà [Dm] chùa.

 

2. Ai đã từng [Dm] nghe từng hồi chuông [Am] đổ, hồi chuông nghẹn [Dm] ngào

Sớm nở chiều [Gm] tan, chuyện tình [C] Lan đời sao lắm trái [F] ngang [Dm]

Ngày còn nắm [C] tay, giờ ai nỡ đổi [Bb] thay, [Dm] ai nỡ gieo [Gm] sầu

Để Lan lòng tan [A7] nát, nhịp yêu lỡ cung [Dm] đàn.

 

ĐK:

Lan ơi, Lan [Dm] ơi! Điệp nào có đổi [Bb] thay

Đời gieo những mỉa [Gm] mai, tham phú phụ bần

Lan [C] ơi... sao nỡ cắt dây chuông

Buông chi lời xua [A7] đuổi! Cho nhau càng khổ [Dm] đau.

Lan ơi, Lan [Dm] ơi! Điệp chỉ có mình [Bb] Lan

Điệp thương có mình [Gm] Lan, ai bắt sang ngang

Lan [C] ơi, cánh bướm với hoa rơi, sẽ mãi mãi chung [Gm] đôi

[A7] Làm sao sẻ [Dm] đôi?

 

3. Năm tháng dù [Dm] trôi, dù ngàn năm [Am] nữa chuyện Lan và [Dm] Điệp

Vẫn còn vẹn [Gm] nguyên, để kể [C] nhau tình yêu ấy đậm [F] sâu [Dm]

Để nhắc một [C]

câu, dù sống chết vì [Bb] nhau! [Dm] Khi đã yêu [Gm] thương

Người ơi, hãy [A7] nhớ tình yêu vốn vô [Dm] thường.