Nỗi lòng mùa xuân

1. Ta [D] đi trên phố xa [A] lạ

Mà ngỡ Sài [Em] Gòn yêu mến ngày [A] qua

Sài Gòn [Bm] ơi chắc bây [F#m] giờ mùa xuân đang [G] tới

Ngàn cánh [Em] hoa khoe sắc rộn [G] ràng

Chào gió [D] xuân thơm ngát dịu [F#m] dàng

Sài Gòn [Em] ơi biết ai [F#m] còn trông ngóng ta [A] không?

 

2. Xuân [D] nay ta sống phương [A] trời

Mà nhớ Sài [Em] Gòn tha thiết chẳng [A] nguôi

Điệu cừoi [Bm] vui muốn quên [F#m] đời mà sao vẫn [G] nhớ

Lòng quắt [Em] quay theo với kỷ [G] niệm

Ngày tháng [D] xưa lỡ mịt [F#m]

Mà lòng [Em] ta vẫn âm [A] thầm thương nhớ không [D] nguôi.

 

ĐK: Này người [G] yêu, em nơi đây mùa xuân chẳng [F#m] thấy

Không hoa [Bm] mai, hoa cúc rộn [Em] ràng

Đêm xuân [G] trôi âm thầm lặng [D] lẽ [B7]

Này người [Em] yêu em mơ [G] ngày nắng sáng lung [D] linh

Phố quê [Em] xưa rộn rã chân [F#m] người

Và mùa [G] xuân tô thắm trên [A] môi má [D] em

 

3. Ta [D] đi trên đất quê [A] người

Mà ngỡ rằng [Em] mình trên phố phường [A] xưa

Sài Gòn [Bm] ơi hãy tin [F#m] rằng mùa xuân sẽ [G] tới

Thành phố [Em] vui hoa thắm nở [G] đầy

Đường phố [D] quen chân bước rộn [F#m] ràng

Sài Gòn [Em] ơi mãi muôn [A] đời trong trái tim [D] ta.