Nỗi lòng người học trò cũ

Hàng phượng [F] vĩ một thời ta thích [Dm] ngắm

Cánh hoa [Bb] hồng rạng rỡ mỗi hè [Am] sang

Trên sân [Gm] trường rộn rã tiếng hò [F] vang

Là những [Gm] lúc ngập tràn bao xao [C7] xuyến.

Thuở ngày [F] ấy biết bao điều quyến [Dm] luyến

Tan trường [Bb] về đâu đó tiếng ve [Am] ngân

Để một [Gm] ngày dâng cảm xúc bâng [F] khuâng

Ta nhớ [C7] mãi những dòng ghi kỷ [F] niệm.

Người thương [Dm] hỡi có biết nỗi lòng [Gm] ai

Cánh cổng [C] trường từ khi mình xa [F] vắng

Rong ruổi [Dm] mãi bước đường chông gai [Gm] ấy

Mấy niên [C7] rồi thoáng chốc vụt trôi [F] qua.

Thầy cô [Dm] đã mái đầu nay trắng [Gm] bạc

Ta trách [C7] mình có nhớ đến thầy [F] cô.

 

2. Màu phượng [F] nở màu cờ bay phất [Dm] phới

Khúc ca [Bb] vàng hùng tráng mãi đời [Am] ta

Bao cô [Gm] thầy rộng mở nỗi lòng [F] xa

Và mong [Gm] ước thật nhiều bao nhiệt [C7] huyết.

Ngàn hạt [F] phấn viết lên từ giáo [Dm] án

Vang từng [Bb] lời cho thấm chiếc nôi [Am] ta

Để đầu [Gm] giờ run rẩy đứng bên [F]

Ta nhớ [C7] mãi những giờ trong tiết [F] học.

Thầy môn [Dm] Toán ghi mãi mãi còn [Gm] ghi

Nét tươi [C] cười cùng vui thầy dạy [F]

Sang tiếc [Dm] Hóa biết thầy trang nghiêm [Gm] lắm

Tháng năm [C7] rồi nhớ mãi vần thơ [F] xưa.

Thầy cô [Dm] hỡi nỗi lòng xin viết [Gm] lại

Để tỏ [C7] lòng trò cũ mái trường [F] xưa.