Nỗi lòng Thanh Trúc

1. Chiều ngưng mây xám thương mến lên [G] rồi

Thanh Trúc là tên của một [Am] người

Vẫn thường nhìn trời xanh bát [C] ngát

Vẫn [Bm] thường lên tiếng [D] hát

Để bâng [G] khuâng nhớ một bóng [Em] người. [D7]

 

2. Để nghe hơi giá lên đây từ [G] chân trời

Không biết làm sao nhắn đôi [Am] lời

Anh lạc loài nhìn phương gió [C] cuốn

Những [Bm] lần mưa bão [D] xuống

Có hỏi [D7] lòng anh nhớ em [G] không.

 

ĐK: Sao anh chưa [Em] về chung vui [Bm]

Sao anh quên [G] thề anh [D] ơi [G]

Bao [C] nhiêu yêu thương [Am] đó

Bao [C] nhiêu ân tình [G] đó

Sao [Bm] chỉ buồn thêm thương [D] nhớ. [D7]

 

3. Lắng nghe

câu hát nhắn anh từ [G] muôn trùng

Anh hỡi về đây xoá đêm [Am] buồn

Hãy tìm về đường xưa mở [C] ngõ

Sum [Bm] vầy quên tiếc [D] nhớ

Để chiều [D7] mơ Thanh Trúc thôi [G] mơ.