Nỗi nhớ chiều cuối năm

[Em] [G] Một chiều cuối năm [Bm] con đến dâng hoa trên [Em] mộ mẹ

Một chiều [Am] cuối năm con [D7] đến dâng hương bên [G] mộ cha

Bồi hồi nhìn [C#m] ngắm di ảnh [Ebm] mẹ cha, lòng con đau [Bdim] nhói rưng rưng [Am] lệ nhòa,

Còn đọng [F#dim] lại nỗi nhớ [B7] thiết tha, dưới hiên [f#dim] nhà vắng bóng [B7] mẹ cha.

Ngày xưa [Em] ấu thơ con [Bm] sống vô tư trong [Em] tình mẹ.

Dần theo [Am] tháng năm con [D] lớn khôn thêm trong [G] tình cha.

Ngày nào còn [C#m] nhớ hơi ấm [Ebm] của cha, dạy con hãy [Bm] sống sao cho [Am] thành người

Mẹ tảo [F#dim] tần một nắng [B7] hai sương, mái gia [Am] đình đầy [B7] ắp tình [Em] thương

Chiều buồn quạnh [Em] vắng nhớ dáng mẹ [D] cha

Người xưa yêu [B7] dấu nơi đâu mất [C] rồi?

Ngước trông về [Am] trăng sao, khẩn nguyện cùng [C] trời cao

Người ơi! Người [Am] hỡi! Con phải [B7] làm sao?

Cồn cào nỗi [Em] nhớ! Con khẽ gọi [D] tên

Còn đây Chữ [B7] Hiếu con chưa đáp [C] đền

Khắc ghi tạc [Am] không ngơi công ơn tựa [B7] biển khơi

Mẹ cha tận [C] hiến cho [B7] con suốt [Em] đời.

Khắc ghi tạc [Am] không ngơi công ơn tựa [B7] biển khơi

Mẹ cha Người [C] đã cho [B7] con cuộc [C] đời.