Nỗi nhớ khôn nguôi

1. [G] Chiều nay ngồi nhớ anh bao [C] muộn phiền vây [F] quanh

[Am] Nhớ anh thêm [D7] tuổi một niềm [G] đau

Em [Am] có một tình yêu mà em [D7] vẫn cô đơn

Trong tình [Bm] yêu ấy và [D7] bơ vơ những chiều nhạt [G] nắng

 

ĐK: [G] Lang thang bên người thân quen

Không [D7] sao quên niềm cô đơn

[Em] Trong em nghe [D7] như thương [G] anh vô vàng

Tình [Am] này dành riêng anh [D7] đó

Còn [G] tình nào anh cho [Bm] em

[Am] hằng ngày [D7] ta vẫn nói [G] thủy chung [D7]

[Gm] Cô đơn như gió mây lãng [Cm] đãng

Mang nỗi đau cào [D7]

Trong những đêm [Gm] quạnh quẽ

[Eb] Con tim em đã dâng trọn [D7] kiếp

Anh có hay tình [Bb] ấy không [D7] bao giờ đổi [Gm] thay [D7]

2, [G] Chiều nay càng nhớ anh nghe [C] hiu quạnh vây [F] quanh

[F] Nhớ anh bao [D7] kỷ niệm dâng [G] nhanh

Giữa [Am] phố người chen chúc mà em [D7] vẫn cô đơn

Và em chỉ [Bm] thấy chỉ [D7] thấy mình [G] anh thôi.