Nỗi nhớ mùa Noel

1. Nghe tiếng chuông ngân mà nhớ em [C] nhiều [Dm]

Nhớ nụ hôn [G7] đầu đêm Noel lạnh [C] giá [F]

Nhớ má em [Dm] hồng trong sương lạnh chiều [Em] đông [F]

Nhớ mắt long [Dm] lanh trong men say tình [G7] ái.

 

2. Đêm Chúa giáng sinh hôn thấy dâng [C] trào [Dm]

Đêm hẹn giáo [G7] đường làm sao quên mùi [C] tóc [F]

Nhớ tiếng em [Dm] cười sưởi ấm lòng [Em] anh

[F] Xin Chúa an [Dm] lành cho mãi [G7] được gần [Em] nhau.

 

ĐK:

Anh [D] nói yêu em mùa đông năm [G7] trước

Anh nguyện [D7] cầu cho chúng mình bên [G] nhau

Để cho tình mơn [Dm] man theo làn [C] gió

[F] Để cho [G7] tình ôm ấp cả mùa [Em] đông.

Anh [D] nhớ giáng sinh mùa Noel [G7] trước

Anh nguyện [D7] cầu cho gió lạnh thêm [G] hơn

Để đông về [Dm] mang theo bao kỷ [Am] niệm

Để anh [G7] được nhớ [C] mãi [G7] một tình [C] yêu.

 

3. Đêm Thánh Noel mình vẫn mong [C] chờ [Dm]

Chờ mùa đông [G7] về trên con đường [C] vắng [F]

Chờ mùa đông [G] về tô thắm tình [Em] yêu

[F] Chờ mùa đông [G] về cho [Dm] vơi nỗi [Em] nhớ [G7] mùa [C] Noel.