Nỗi nhớ người đi

1. Em đi [Am] rồi, biển chiều nay dậy sóng

Bãi cát [Dm] dài in [G7] bóng hình [C] ai

Những áng [G] mây qua thành [F] phố

Tiếng chuông [E] chiều gieo nỗi nhớ đầy [E7] vơi.

 

2. Em đi [Am] rồi, mùa Thu không ở lại

Chút lá [Dm] vàng như [G7] níu giữ tình [C] ta

Em đã [G] đi về nơi nào phương [F] ấy

Có hay [E7] chăng vụn vỡ trái tim [Am] anh. [E7]

 

ĐK:

Em [A] đi nỗi nhớ ngập hồn anh

Kỷ niệm buồn [Bm] vui nổi trôi theo tháng [E] ngày

Em [E7] đi về với người bên ấy

Để biển [C#m] chiều hoang vắng một mình [F#m] anh

Em [A] đi biển [A7] gào thét chơi [D] vơi

Cuốn trôi [E7] bờ một gềnh đá đơn [Am] côi.

 

3. Em đi [Am] rồi, biển chiều nay dậy sóng

Con sóng [Dm] nào cuốn [G7] trôi dạt tình [C] em

Em đi [G] đi để mình anh lẻ [F] bóng

Mặc thét [E7] gào, sao nỡ bỏ người [Am] đi.