Nỗi nhớ quê nhà

1. Cho tôi [Am] về, Quảng Ngãi tôi yêu [C] thương,

tìm tuổi [Dm] thơ trong tiếng gà gọi [E7] sớm,

ghé quán [Bdim]Quen ngồi cà phê cùng [Dm] bạn,

kể chuyện xưa thời áo trắng như [E7] thơ

 

2. Cho tôi [Am] về Quảng Ngãi quê hương [C] tôi

bên mẹ [Dm] cha khi hoàng hôn phủ [E7] lối

Nghe lời [Bdim] ru ầu ơ thời bé [Dm] dại,

đi trên đường [E7] làng dưới trăng sáng quê [Am] hương

 

ĐK. Quảng Ngãi [Am] ơi ! Cho tôi [A7/C#] về tìm lại tháng năm [Dm] xưa

[Dm/C] kỹ niệm thơ [Bdim] ngây bên [G] trường xưa lớp [E7]

Thuở hoang [Bdim] sơ men tình quê còn [Dm]

Xin một lần [G] say chi thấm hết yêu [E7] thương,

Quảng Ngãi [Am] ơi ! Cho tôi [A7/C#] về để lòng thôi bớt [Dm] nhớ,

[Dm/C] nhớ con [Bdim] đò, nhớ bến [G] cũ tam [E7] thương.

Nhớ dáng [F] em thướt [G] tha chiều tan [Dm] học

Nhớ mùi [G] don nhớ quá [E7] giọng quê [Am] mình

Ở nơi [Am] này đời còn lắm phong [Dm] ba,

nghe tiếng [G] rao [G/F] bỗng thương người xứ [C/E] Quảng

Thiên Ấn [Bdim] ơi ! Đã bao lần lỗi [Dm] hẹn!

Ngày [Dm/C] xa nhau [G] sóng vỗ [E7] sa [Am] Huỳnh.

Coda : Tôi sẻ [Am] về thăm Quảng Ngãi bình [Dm] yên

[Dm/C] Tôi sẽ [G] về thăm lại thuở hồn [E7] nhiên,

Để [Dm] thêm một lần [E7] quên..nỗi nhớ...quê [Am] nhà...