Nỗi nhớ Sài Gòn

1. Gửi về [Am] em Sài Gòn bao yêu [Am] dấu.

Một chút [E7] tình nồng ấm thuở còn [Am] thơ.

Thuở đến [Dm] trường thơ ngây màu áo [Am] trắng.

E ấp đợi [E] chờ tặng nhau những nụ [C] hôn.

 

2. Sài Gòn [Am] ơi ! Một thời yêu và [Am] nhớ.

Hàng me [E7] cao lá đỗ buổi chiều [Am] mưa.

Đường Duy [Dm] Tân vẫn còn in dấu [Am] vết.

Những cuộc [E7] tình ngây dại của ngày [Am] xưa.

 

Chorus :

Em yêu dấu [Am] ơi ! Sài Gòn [A7] đêm không [Dm] ngủ.

Mưa rì [G] rào làm rộn rã tim [C] yêu.

Đi bên [E] em Sài Gòn [A7] đêm kỳ [Dm] diệu.

Nhớ môi em [G] mềm trong đêm vắng tịch [C] liêu [A7].

Sài Gòn [Dm] ơi ! Tôi sẽ về thăm [G] lại.

Thăm quán bên [G7] đường, thăm bè bạn thân [C] thương.

Và tìm [Am] lại những chiều vàng nơi phố [F] cũ.

Dù chỉ một [E7] lần cho vơi nỗi nhớ [Am] thương.