Nỗi nhớ treo nghiêng

1. Trăng lạ [B7] lùng treo [Em] nghiêng

Một nỗi [B7] nhớ lắng nghe lời gió nhắc ân tình cũ

Thở [D] than một nỗi [B7] niềm bạc phận hay sao

[Em] Ta ôm giấc chiêm [C] bao

Thấy chim xôn [Em] xao về [D] từ miền xa [Bm] lạ

Gọi đời yêu [C] nhau cơn giông [Em] bão bắt [B7] đầu.

 

2. Trăng lạnh [B7] lùng trôi [Em] qua

Trời quạnh [B7] vắng đã qua ngày tháng chắt chiu tình nắng

Hắt [D] hiu cuộc sống [B7] nào một thuở lao xao

[Em] Em đi đến lâu [C] mau

Gõ trên tim [Em] đau ngậm [D] ngùi tình ta [Bm] mượn

Về lại trăm [C] năm nghe tiếng [B7] buồn ngàn [Em] năm.

 

ĐK:

[Em] Em là lời kinh [C] xưa

Đẹp tựa bông [G] hoa ngày mùa rực [B7] nắng

Ta chờ đón em bước [Am] qua lòng nở đóa [Em] sầu

Tình về chốn [B7] nào ngại ngần tim che [C] giấu

Xin hãy [B7] chờ ngày [Em] sau.

 

3. Thâm tạ [B7] người cho [Em] ta

Nhiều nỗi [B7] nhớ có khi là nắng đến thăm nhà vắng

[D] khi lòng cuối [B7] cùng nhìn chiều trôi qua

[Em] Em hôn ngón tay [C] xa

Đã chia nhau [Em] ra tạ [D] từ ngày thơ [Bm] dại

Đường trần tôi [C] đi trăng vẫn [B7] còn nằm [Em] nghiêng.