Nỗi nhớ vô hình

[Gm] Phút [F] giây, mình nhìn [Dm] thấy [Eb] nhau

[Cm] Sao trôi đi [Dm] quá vô [Gm] tình [G]

Để rồi [Cm] quên trong nỗi [F] nhớ

Để rồi [Dm] yêu trong lỡ [G] làng

Để rồi ta [Cm] sẽ qua nhau

Dẫu [D7] biết không vô tình

Mà sao thấy [G] vô hình.

Giờ đã [Gm] hết những đam [F]

Giờ đã [Dm] hết những mong [Eb] manh

Nhưng [Cm] sao giây phút [Dm] ấy vẫn [Gm] còn. [G]

Còn nụ cười của [Cm] ai tan trong [F] nắng

Còn từ xa [Dm] vắng ánh mắt

[G] Như ngàn vì sao lấp [Cm] lánh trong đêm

Nỗi [D7] nhớ không vô tình mà sao vẫn vô [G] hình.

 

ĐK:

Vì thời gian là [Gm] thế như giấc [F]

Chẳng chờ [Dm] ai, chẳng đợi [G] ai

Chẳng vì những nỗi [Cm] nhớ

Lỡ trôi [Dm] qua là quên [Gm] lãng.

Này người tôi yêu [Eb] hỡi để có [F] nhau

Ngược thời [Dm] gian tìm lại giây phút [G] xưa

Mình nhìn nhau lần [Cm] nữa

Sẽ thấy trong [Dm] tim nỗi nhớ vô [Gm] hình.