Nỗi riêng mang

1. Này [Em] hỡi cơn gió hãy mang tình [Am] ta đi về

Về đây ru ấm tim [Em] này

Những đêm [Am] dài thao thức mong chờ [Em] ngày mai đến

Tình yêu [D] đó trong nỗi riêng [B7] mang.

 

2. Tình [Em] hỡi xa vắng dấu xưa còn [Am] đây mơ mộng

Chờ ai bên thoáng hy [Em] vọng

Đã âm [Am] thầm thương nhớ ru hồn [C] trong men đắng

Nhìn năm [B7] tháng nỗi riêng mang tình xót [Em] xa.

 

ĐK:

Tình như từng [Em] cánh hoa phai rụng rơi trong mắt [Am] ai

Rồi theo ngày tháng chơi [B7] vơi hối tiếc trong lòng [Em] đau

Còn đâu hơi [Am] ấm bên giấc mơ hồng

Còn đâu ru những

câu hát yêu [B7] thương tình ta dấu [Em] yêu.

 

3. Rồi [Em] vẫn năm tháng nắng mưa gọi [Am] nhau theo về

Về đây ôm vết thương [Em] sầu

Biết bao [Am] giờ ta mới quên được [C] tình xưa đó

Người yêu [B7] hỡi nỗi riêng mang tình xót [Em] xa.