Nụ hồng, vĩ cầm, mưa

1. Em [F] về trời đông đã [Am] tối

Băng [Dm] ngang qua đường ngại [Bb] ngùng

Xe [C7] lửa rời ga chuyến cuối

Hay [F] em là người sau cùng?

Không [F] ngờ thời gian đã [Am] hết

Mưa [Dm] tuôn trên vai từng [Bb] dòng

Đèn đường võ vàng mỏi [C7] mệt

Lời yêu còn nhớ hay [F] không.

 

ĐK:

Bóng [Fm] tối choàng lên bóng tối

Bão [Bbm] giông giành giật bão [Ab] giông

Ôi người [C7] ơi! Em đã cạn [Fm] lời với từng dòng [C7] sông

Thôi! tia chớp [Fm] nhanh cho da thêm xanh

Thôi! nụ hoa [Ab] hồng môi tím lạnh [Fm] thâm

Đừng [C7] khóc! vì biết mỗi [F] khi.

 

2. Em [F] về trời đông mãi [Am] tối

Toa [Dm] xe quay lưng về [Bb] nguồn

Mưa chập chùng, mưa chắn [C7] lối

Trong [F] mưa, tiếng vĩ cầm buồn.

[F] cầm trong mưa hấp [Am] hối,

Cao [Dm] cung chơi vơi lạc [Bb] loài

Giọt sầu rơi rụng hiên [C7] ngoài

Làn hương lạnh buốt đêm [F] nay.