Nuối tiếc

Em vụng [C] dại nên để tình đi [F] mất

Anh bây [Em] giờ không [G] biết ở nơi [C] đâu

Hơn mười [F] năm ta không hề gặp [Dm] lại

Dẫu một lần để [G] tìm biết về [C] nhau.

Xưa anh ướm [C] hỏi em lắc đầu từ [F] chối

Bảo rằng anh đã có cơ [Em][Am]

Anh nín [Dm] lặng có chút gì bối rối

Để bây [F] giờ kỷ [G] niệm đã mù [C] xa.

Có những [C] lần cố [G] tìm nhưng chẳng [C] gặp

Cánh chim [F] trời biết dạt ở phương [C] nao

Nhiều đêm dài em nghĩ về quá khứ

Để nghe [Dm] buồn và lòng chợt xuyến [Am] xao.

Hơn mười [C] năm anh có gì thay [G] đổi

Em lớn [F] khôn trong cơn lốc giao [C] thời

Đến bây [F] giờ vẫn tấm lòng trong [Dm] trắng

Đợi chờ [F] nào làm héo úa cuộc [Em] đời.

Em chợt [C] nhớ diết da từng nỗi nhớ

Ngập ùa [F] về làm ray rứt con tim

Ngày xưa [Dm] đó hồn [Am] nhiên nên đâu [Dm] biết

Nỗi lòng [G] anh và [Dm] bạn hữu thương [C] mình.

Để bây [C] giờ phương này em nuối [F] tiếc

Đã qua rồi một [Dm] giấc mộng hoa [C]

Anh đâu [F] đó có bao giờ chợt [Dm] nghĩ

Về một [G] người con gái nhỏ ngày [C] xưa?