Ôm trọn nỗi nhớ

1. Trời đang [C] mưa thật to ngoài kia trên phố [Em] vắng chỉ còn mỗi anh

Cùng [F] ngày tháng [G] ở đây, [C] không còn em

Từng ngày anh [Dm] sống vẫn như vậy [G] thôi mỗi sáng thức [Em] dậy lòng luôn nhớ [A7] em

Nhớ [Dm] những say mê thời ta đã, cùng [G] nhau.

 

2. Người về nơi [C] ấy người có khỏe không? Anh ta yêu [Em] thương người có tốt không?

Nghĩ về [F] em kỷ niệm hạnh [G] phúc bỗng quay trở [C] về

Dù rằng ta [Dm] đã rời xa thật [G] lâu cũng không thể [Em] nào dừng lại nỗi xót [A7] xa

[Dm] Chỉ còn anh với [G7] những cô [C] đơn.

 

ĐK:

Anh đã nắm [C] tay người vượt qua hàng trăm bão [E7] giông trên đời

Đi đến [Am] nơi chân trời bình yên chỉ [Gm] có hai [C] ta

Rồi thời [Dm] gian lạnh lùng xóa [G] đi năm tháng êm [Em] đềm khi [A7] ấy

Chỉ còn [Dm] anh ôm trọn nỗi nhớ yêu em những [G7] ngày như thế

Anh chẳng thể [C] bên người vì em giờ đây đã [E7] có một người

Lo lắng [Am] em đêm về vòng tay ấm [Gm] áp gần [C] kề

Thầm mong [Dm] em sẽ luôn thấy [G] vui khi ở bên [Em] người em [A7]

Chuyện buồn [Dm] cũ cứ để lại [G7] đây với [C] anh.