Ơn cha nghĩa mẹ

“Hò ơ, cha mẹ lặn lội sớm hôm

Con ơi sao lại quên công ơn này

Hỏi rằng ai tạo con ra? mà con lại bỏ … hò ơ

Mà con lại bỏ mẹ cha không màng”

 

1. Chiều [Am] nay mưa rơi bên [D] hiên nhà

Cha [Am] buồn ngồi nhìn ngắm mưa rơi

Sự [D] đời sao có lắm trái [Am] ngang

Nuôi con từ [Em] bé cha chẳng màng tấm [Am] thân

 

2. Mà [Am] con nuôi cha hay [D] nuôi mẹ

Sao [Am] đành mà tính toán con ơi

Những [D] ngày con ốm con [Am] đau

Mẹ cha thức [Em] sớm con đành quên [Am] sao

Sớm [D] hôm mẹ cha tảo [Am] tần

Tấm [D] thân gầy chẳng tiếc [Am] chi

Giờ [D] đây con đã lớn đã [Am] khôn

Giàu sang phú [Em] quý mẹ cha không [Am] màng

Chỉ [D] mong rằng con hiếu [Am] đạo

Chỉ [D] mong những lời thân [Am] thương

Giờ [D] đây mẹ cha đang sống [Am] bên con

Con không ngó [Em] ngàng đến khi lúc mất khóc gào làm [Am] chi

Làm [D] tang cho lớn cho [Am] sang

Thiên hạ dòm ngó, chê cười con [Em] ơi

Chỉ [D] cần lúc sống mà [Am] thôi

Sao con không [Em] đáp mà đành quên [Am] ơn

* Công [Am] cha nghĩa mẹ con [D] ơi

[C] Con hằng ghi [F] khắc [Em] trọn đời nhé [Am] con