Phà chiều cuối năm

1. Chuyến phà chiều cuối [Am] năm

Người đông sao vẫn lạnh [D] lùng

Em đâu rồi cô gái ngày [Am] xưa

Tình cờ gặp [Dm] nhau lúc xuân đang [F] về

Ôi [G] phút giây ban [C] đầu

Sao ngỡ rằng mình quen [E7] lâu.

 

2. Để rồi lòng vấn [Am] vương

Niềm thương trao gởi đôi [D] lời

Xuân đang về trong nắng chiều [Am] rơi

Phà chiều về [Dm] nơi cách hai phương [F] trời

Lưu [G] luyến nhau không [C] rời

Thương nhớ [E7] này lòng nào [Am] vơi.

 

ĐK: Xuân mang lời [C] yêu [G] trao

câu hẹn [Am] thề

Mơ mùa én mang xuân [D] về, anh cau trầu duyên thắm bền [Am] lâu

Nhưng ai ngờ [F] đâu [G] xuân mang niềm [Am] sầu

Thôi đành dở dang duyên [D] đầu, mơ [E7] ước ngày nào còn [Am] đâu.

 

3. Để giờ chiều cuối [Am] năm

Người đông sao vẫn nghẹn [D] lòng

Em theo chồng xa cách dòng [Am] sông

Chiều buồn mênh [Dm] mông nước chia đôi [F] dòng

Ai [G] đã vui duyên [C] nồng

Sao chuyến [E7] phà còn chờ [Am] mong.