Phải quên thật sao em

1. [Bb] Bao nhiêu lâu khi ta ở bên [C] nhau

Có ai [Am] ngờ hôm nay đôi ta phải rời [Dm] xa

[Bb] Bao yêu thương hôm qua đành quên [C] hết

Em nỡ để [Am] lại nơi đây cho anh con tim [Dm] chết.

 

2. [Bb] Khi em đã quay lưng về nơi [C] ấy

Có biết [Am] không nơi đây anh vẫn đứng thẫn [Dm] thờ

Phải vội [Bb] che đi trong anh giọt nước [C] mắt

Nhưng nén không [Am] được nên đôi mi anh mới ứa [Dm] ra.

 

ĐK:

Rồi ngày [Bb] mai đây bên anh sẽ chẳng có [C] em

Có một [Am] người đã từng là người [Dm] thương

Phải tập [Bb] quên với những ký ức đã khắc [C] sâu

Quên một [Am] người đã từng là của [Dm] nhau.

Phải là [Bb] anh, em mới thấu hết những đớn [C] đau

Những cảm [Am] giác giờ đây còn mình [Dm] anh

Niềm hạnh [Bb] phúc ấy chắc chỉ có trong giấc [C]

Để đến bây [Am] giờ phải quên thật sao [Dm] em?