Phai tàn năm tháng

1. [Am] Dẫu bước chân xa người đìu hiu [Dm] hắt bóng đêm tràn dâng

[E7] Giá buốt trong đêm trường dòng sông [E7] trôi còn dài lơ [Am] thơ

[Am] Đếm phút giây tạ từ dòng thời [A7] gian đẫm ướt tàn [Dm] phai

Người thôi [B7] có xót xa một [E7] thời còn trong tim nỗi đau.

 

2. [Am] Tiếc nuối cho phận đời tựa như [Dm] lá cuốn theo mùa đông

[E7] Nước mắt trên tủi sầu, đọng trong tim ngàn lời buông [Am] xuôi

Cứ nói lên vạn lời, và tình [A7] tôi cũng sẽ nhạt [Dm] phai

Để năm [E7] tháng xóa ân tình người, lạc kiếp mong [Am] chờ.

 

ĐK:

Để gió [Am] cuốn trôi theo làn mây

Tình thôi đã mịt mờ khói [Dm] sương

Vòng tay [E7] ấm e ấp giăng mắc

Lối ta [F] về đường chiều bóng [E7] đơn.

Nụ hôn [Am] xưa tan trong chiều mưa

Người có biết cuộc tình hững [Dm] hờ

Rồi mai [E7] đây người xa đời nhau

Níu lệ nào xóa tan muộn [Am] phiền.