Phận đàn ông

1. Số phận đàn [Dm] ông sự nghiệp còn long [F] đong

Chuyện đời chưa [Gm] xong như [A7] lá trôi giữa [Dm] dòng

Ai bảo viễn [C] vông khi mình sống thật [Am] lòng

Ước mong một [C] ngày tương [Am] lai được thành [F] công. [A7]

 

2. Số phận nổi [Dm] trôi tôi tự buồn cho [F] tôi

Đời bạc như [Gm] vôi môi [A7] cười tim héo [Dm] rồi

Tình nỡ đi [C] vội dẫu tôi nào có [Am] lỗi

Hay lỗi bởi [C] nghèo không [Am] tiền tình mồ [Dm] côi.

 

ĐK:

Đàn [Dm] ông nghèo khổ lắm ai [C] ơi

Người rời [Bb] xa đâu [C] ai thèm nhìn [F] tới [D7]

Quạnh [Gm] hiu một bóng nơi cuối [Dm] trời

Mỗi riêng [C] ta tình yêu ngoài tầm [A7] với.

Đàn [Dm] ông nghèo lầm lũi mưu [C] sinh

[Bb] sao người [C] tính không bằng trời [F] tính [D7]

Màn [Gm] đêm buông dần bỗng thương [Dm] mình

Số [C] nghèo chấp [A7] nhận lẽ thường [Dm] tình.

 

3. Số phận cho [Dm] ta kiếp nghèo tự sinh [F] ra

Dám nào kêu [Gm] ca trời [A7] gọi ai nấy [Dm] dạ

Đường đời thật [C] xa gian khó sẽ vượt [Am] qua

Ước mơ sang [C] giàu ngẩn [Am] mặt nhìn người [Dm] ta.