Phận duyên bẽ bàng

1. Đừng nhắc nữa [Am] anh ơi duyên không [E] thành mất nhau [Am] rồi

Đừng đến nữa [Dm] anh ơi mặc đời [G] em phận nỗi [C] trôi

[Am] Đâu bến [Dm] mơ đâu thương nhớ mong [F] chờ

Khi yêu có ai [B7] ngờ người thương kẻ [E7] nhớ

 

2. Mình trót lỡ yêu [Am] nhau nay ân [E] tình đã phai [Am] màu

Tình chẳng giữ thêm [Dm] lâu rồi chợt [G] phai như màu [C] áo

[Am] Bao ước [Dm] thề gieo chi những ê [F] chề

Cô đơn lối đi [E7] về sầu dâng não [Am] nề [Dm][Am]

 

ĐK: Xin cho em [F] quên những xót [G] xa cay đắng trong [C] đời

Có nhớ [Dm] thương riêng gửi [E7] vào cho mây gió [Am] trôi

Dấu trong [Am] lòng những kỷ niệm ngày bên [Dm] nhau

Hứa chi [Dm] nhiều cớ sao người vội quên [Am] nhau

Gió mưa giăng [E7] sầu, ai biết chăng lòng đau

 

3. Giờ cách biệt đôi [Am] nơi mênh mang [E] sầu kín khung [Am] trời

Tình đã vội phai [Dm] phôi còn chờ [G] mong chi người [C] hỡi

[Am] Xin hãy [Dm] quên yêu thương cũ phai [F] tàn

Hương xưa đã lỡ [E7] làng, phận duyên bẽ [Am] bàng