Phận gái quê

1. Chiều nay ra [Em] đứng nơi bến [A] sông ngóng con đò [Em] xưa

Nghe mấy [A]

câu ới ơi hò [Em] ơi

Nhớ thương [D] ai chín đợi mười [G] chờ

Trách người đành [Bm] sao quên em trách người làm [A] đau con tim

Anh bỏ đi [D] rồi để đêm nằm đơn bóng lẻ [B7] loi.

 

2. Ngày xưa ai [Em] hứa

câu thủy [A] chung có em và [Em] anh

Mơ ước [A] duyên thắm duyên trầu [Em] xanh

Nỡ quên [D] sao kỷ niệm ngọt [G] ngào

Mấy lời đầu [Bm] môi ai trao chỉ còn lại [A] trong chim bao

Bến cũ mong [Bm] chờ, nhưng bây [B7] giờ con đò tìm [Em] đâu.

 

ĐK:

Người ơi biết [A] chăng em thương em nhớ anh [Em] nhiều

Chiều ra bến [D] sông ngân nga mấy

câu hoài [G] lang

Mà nào ngờ [Bm] đâu cơn mưa rào làm trời bể [D] dâu

Lặng nhìn theo ai bước qua [Bm] cầu

Nỗi thương [B7] nhau sau chẳng quay [Em] đầu.

Người ơi biết [A] chăng em thương em nhớ anh [Em] nhiều

Người đang chốn [D] nao yên vui ấm êm cùng [G] ai

Ngồi nhìn dòng [Bm] sông anh xa rồi em còn đợi [D] mong

Sao chim quyên ăn trái nhãn [Bm] lồng

Lia thia quen [B7] chậu mà đành quên [Em] em.