Phận nghèo cô đơn

1. Tôi quá [Em] nghèo nên cuộc tình chẳng theo

Đời quá chua [G] chát trái [B7] ngang duyên lỡ [Em] làng

Tình vẫn chạy [Am] theo bóng [D] đam mê tiền [G] tài

[D] Nhung gấm lâu đài tình [Bm] đời hay thay [Am] đổi

[D] Phận số tôi nghèo xa cách tình đôi [G] nơi. [B7]

 

2. Thôi hết [Em] rồi ôm cuộc tình lẻ loi

Chìm đắm tăm [G] tối đớn [B7] đau trong kiếp [Em] nghèo

Chiều nắng nhạt [Am] phai lá [D] bay rơi lạnh [G] lùng

[D] Sương gió đêm dài dập [Bm] dồn bao cay [Am] đắng

[D] Ngồi tiếc vô vàn ôm [B7] mối tình đơn [Em] phương.

 

ĐK:

Người [G] ơi vẫn tương tư tình [Em] đầu

Người [D] ơi vẫn [Em] đam mê nhạc [Am] sầu

[Bm] Cuộc tình sang [C] ngang ngày đêm mình lang [D] thang

[G] Đời hay phiêu lãng gió phong [B7] sương bồng [Em] bềnh.

 

3. Thương tiếc [Em] nhiều qua kỷ niệm hẩm hiu

Nhà vắng hơi [G] ấm tái [B7] tê đau xót [Em] nhiều

Đồi núi mù [Am] sương vấn [D] vương trong ngậm [G] ngùi

[D] Mây kín giăng đầy chạnh [Bm] lòng bao nhung [Am] nhớ

[D] Vì số tôi nghèo ôm [B7] mối tình cô [Em] đơn.