Phía không anh

1. Phía không [Em] anh, đường về chông chênh [C] lắm

Mắt xa [D] xăm theo [B7] nắng nhạt lưng [Em] đồi

Bước chơi [Am] vơi, tình [D] nào xa vời [G] vợi

Phố đơn [C] côi, mênh mang chiều chậm [B7] trôi.

Phía không [Em] anh, cuộn mình trong nỗi [C] nhớ

Nắng bơ [D] vơ trên [B7] tháng ngày mong [Em] chờ

Nhớ không [Am] anh, đồi cỏ may xưa [C] ấy

Níu chân [D] ai, khâu [B7] mãi chẳng xong [Em] mùa.

Phía không [D] anh, phố mong [C] manh

Buồn [B7] lắm những chiều mưa

Phố hôm xưa lạc bước chân người [C] đưa

Nắng lưa [B7] thưa, chiều ngủ quên trên [Am]

Phía không [B7] anh, đêm trắng ngày hao [Em] gầy.

Ánh trăng [D] lên, phố chênh [C] vênh

Lạc bước cung đàn [B7]

Những thanh âm vụn vỡ môi mềm [C] xưa

Trái tim [B7] em tình cuộn dâng con sóng

Giữa hư không, nỗi nhớ về xô [Am] bờ.

 

2. Phía không [Em] anh, đêm chìm theo tiếng [C] sóng

Giữa mênh [D] mông nghe [B7] vắng lặng trong [Em] lòng

Phố không [Am] anh, ngày [D] mùa đông rơi [G] lại

Buốt đôi [C] vai, cô đơn một mình [B7] ai.

Phía không [Em] anh, ru tình trong nỗi [C] nhớ

Những đêm [D] mơ, anh [B7] đến tự bao [Em] giờ

Nhớ miên [Am] man một mùa thu dĩ [C] vãng

Phía không [D] anh, thu [B7] cũng vội hanh [Em] tàn.

Phía không [D] anh, tuổi xuân [C] anh

Dần [B7] nhuốm màu thời gian

Bước lang thang nhặt tháng ngày đợi [C] mong

Dấu chân [B7] em buồn lẻ loi trên [Am] cát

Dấu chân [B7] ai khao khát một bến [Em] bờ.

Nhớ bao [D] nhiêu những thương [C] yêu

Còn ấm từng nụ [B7] hôn

Mãi nâng niu dù tháng ngày vùi [C] chôn

Sóng xô [B7] nhau, một ngày sau chung lối

Phía xa khơi, ai hát bài giao [Em] mùa.