Phố nhớ

1. Tìm về phố [A7] xưa yêu thương thuở [Dm] nào

Vẫn ngói rêu phong quanh co lối [Gm] vào

Dừng chân bên thềm [Dm] vắng

Lòng dâng hương tình [Gm]

Nhớ [F] thương về một [Dm] người

Nhớ [C] thương cả trong [A7] tôi.

 

2. Lặng nhìn lối xưa bâng khuâng nhớ [Dm] người

Mới thoáng yêu thương nay xa cách [Gm] rồi

Đường xưa hoa vẫn [Dm] nở

Người [F] xưa nay đã [Bb] vắng

Nhớ [Dm] thương về chuyện tình

[A7] ai còn bên [Dm] mình.

 

ĐK:

[Dm] Chân ta đi trên sỏi [Gm] mòn

[Dm] rào lời cô [Bb] đơn

[C] Tai ta nghe như tiếng [F] gọi

Nỗi [Dm] lòng buồn nhớ [A7] thương

Gió [Bb] ơi hỏi [Dm] người xưa nay [Gm] đâu

Giờ [Dm] mình ta nơi [Gm] đây. [A7]

 

3. Chiều rơi phố xưa mang theo nỗi [Dm] buồn

Gió thoáng bên ta như than dỗi [Gm] hờn

Đường xưa thêm quạnh [Dm] vắng

Tình [F] xưa thêm niềm [Bb] nhớ

Nhớ [Am] thương người một [Dm] mình

Nhớ [A7] thương người vô [Dm] tình.

 

ĐK:

[Dm] Chân ta đi trên sỏi [Gm] mòn

[Dm] rào lời cô [Bb] đơn

[C] Tai ta nghe như tiếng [F] gọi

Nỗi [Dm] lòng buồn nhớ [A7] thương

Gió [Bb] ơi hỏi [Dm] người xưa nay [Gm] đâu

Giờ [Dm] mình ta nơi [Gm] đây. [A7]

 

3. Chiều rơi phố xưa mang theo nỗi [Dm] buồn

Gió thoáng bên ta như than dỗi [Gm] hờn

Đường xưa thêm quạnh [Dm] vắng

Tình [F] xưa thêm niềm [Bb] nhớ

Nhớ [Am] thương người một [Dm] mình

Nhớ [A7] thương người vô [Dm] tình.

Đường xưa thêm quạnh [Dm] vắng

Tình [F] xưa thêm niềm [Bb] nhớ

Nhớ [Am] thương người một [Dm] mình

Nhớ [A7] thương người vô [Dm] tình.