Phù hoa nhân gian

Ngày còn rong [Dm] chơi, tuổi đời chưa vướng ưu [Gm] phiền

Mình thường hát [Dm] ca say mê điệu hát cung [Gm] đàn

Đêm từng đêm [F] dài, tâm tư gói [Gm] trọn

Từng [C] lời ca đơn [Bb] sơ chan [Gm] chứa hồn [A7] thơ.

Rồi người say [Dm] mê, ước vọng trên đỉnh huy [Gm] hoàng

Một đời xướng [Dm] ca đâu hay lạc phím dây [Gm] chùng

Cung đàn hao [F] mòn, trên ngôi chín [Gm] bệ

Từng [A7] lời ca buông lơi theo những phù [Dm] hoa.

Cầm ca nghiệp [Dm] dĩ, ai không [C] mơ được phút huy [Gm] hoàng

Trăm [Dm] vạn người mến yêu, qua tiếng hát người [A7] mang

[Dm] Hạnh phúc cầm [Gm] ca đâu chỉ bạc [C] vàng và tên tuổi người [F] ban

Người ca vì lẽ sống, mang từng

câu [A7] hát, tô cho đời thêm đẹp [Dm] tươi.

Phù hoa đam [Dm] mê, ảo vọng ma mị gọi [Gm] mời

Làm nghề xướng [Dm] ca, đôi khi một phút lạc [Gm] lòng

Dối mình dối [F] người ngôi cao chín [Gm] bệ

Thành mồ chôn nhân [A7] gian mê đắm phù [Dm] hoa.