Phượng

1. Một chiều tàn [Am] rơi thoảng cơn gió bay rung nhẹ cánh phượng [A7]

Trong cõi vô [Dm] thường, tình nào ai biết vì đâu yêu [E7] thương?

 

2. Phượng ơi đẹp [Am] sao! Đỏ xinh sắc hoa trên cành mới nụ [A7]

Khiến gió lạc [Dm] lòng, đành mang thương nhớ mơ về bóng [Am] người

 

ĐK:

Mùa đông dần [A] sang

Còn đâu hỡi em những đêm trăng [C#m] tàn ngắm sao trên trời thật [F#m] vui

Nụ [F#7] hôn đầu [Bm] trao, ngọt ngào biết bao làm sao anh [E7] quên!

Rồi xuân lại [A] sang ngoài kia phố vui những đôi nhân [C#m] tình chỉ anh một mình thật [F#m] buồn

Phượng [F#7] yêu về [Bm] đâu để anh xót xa tìm hoài chẳng [Em] thấy

 

3. Phương ơi còn [Am] đâu

Để cho nhớ thương dâng tràn nỗi sầu [A7]

Gió mãi đi [Dm] tìm, tìm đâu cho thấy bóng người yêu [Am] thương.