Phút bối rối

Hơn một [G] lần khi tim anh muốn [C] nói

Những lời [D] yêu thương nồng nàn và [G] đắm say [Bm] [Em]

Nhưng sao anh ngu [Am] ngơ mãi [D] thôi.

Khi em [G] cười làm tim anh bối [C] rối

Nói gì [D] đây khi lòng này đã [G] ngất ngây [Bm] [Em]

Người yêu ơi biết [Am] chăng, người biết [D] chăng.

 

ĐK:

[G] Khi em hé [C] cười, [D] yêu sao khoé [G] môi [Bm] [Em]

Anh như ngây ngô, [Am] bỗng quên bao lời [D] yêu

Biết bao [C] yêu thương trong [Bm] lòng

Bỗng dưng [C] sao lặng nhìn nín [G] câm

Rồi khi [C] đã một mình lại muốn [G] em hiểu rằng

Em là [Am] mặt trời hồng, sưởi [D] ấm tim anh giá [G] băng.