Qua bụi gió trăng

Đêm [C] qua mưa bụi giăng đầy,

Gió trăng lặng[G] lẽ, gác này riêng [C] ai.

Cành [C] trúc khẽ động bên ngoài,

Em nghe tiếng [G] gió, nhớ hoài bóng [C] anh.

Gọi [C] anh, gọi anh em gọi mong manh,

Giữa đêm tĩnh [G] lặng, chỉ mình em [C] thôi.

Nơi [C] đâu anh nhỉ, xa xôi,

Hay đang lặng [G] lẽ, ngóng lời [C] em trao ?

Mưa [C] rơi, gió cuốn lao xao,

Trăng mờ ảo [G] ánh, dạt dào nhớ [C] thương.

Chỉ [C] biết đêm ấy vấn vương,

Chỉ mong gió [G] cuốn, tình thương đến [C] người.

Diễm [C] ngồi gác nhỏ chơi vơi,

Lời chưa dám [G] ngỏ, ngược xuôi trong [C] lòng.

Khôn [C] ngoan giữ trọn chữ “đồng”,

Để mai gặp [G] lại, tình nồng chẳng [C] phai.

* Khôn [C] ngoan giữ trọn chữ “đồng”,

Để mai gặp [G] lại, tình nồng chẳng [C] phai.