Qua lối thu xưa

1. Có [D] một mùa thu [D] sang.

Ánh [D] vàng rơi đầu [G] ngõ.

Xào [G] xạt nghe trong [A7] gió.

Lời [A7] yêu thương ngọt [D] ngào.

Hững [D] hờ ngắm trăng [F#m] suông.

Vân [A7] vê từng chiếc [Bm] lá.

[Bm] màng như mắt [A7] lạ.

Tình [A7] đời sao chông [D] chênh.

 

Chorus :

[D7] Lời hẹn đầu sao [G] quên

[G] Bâng khuâng chiều mưa [Bm] đổ.

[Bm] Nôn nao chờ hạnh [A7] ngộ.

[A7] Một người về nơi [B] xa.

[G] Nỗi niềm đau riêng [F#m] ta.

[Em] Hắt hiu buồn man [Bm] mác.

[A] Cho con tim dào [Bm] dạt.

[A7] Lá vàng rơi rụng [D] đầy.

 

2. Mùa [D] Thu gió heo [D] may.

Miên [D] man trong niềm [G] nhớ.

Ta [Em] yêu sao một [Bm] thuở.

Tuổi [Bm] mộng mơ ngọc [A7] ngà.

Đã [Bm] mấy mùa Thu [Em] qua.

Lối [Bm] xưa vẫn còn [G] đó.

Trăng [A] quê ngời sáng [A7] tỏ.

Đợi [A7] bước chân ai [D] về.