Quán quen

1. [A] Vẫn quán quen hay ngồi

Mà sao không [D] thấy bóng dáng em

[B7] Lời chào mọi khi dịu dàng từ em đâu [E7] rồi

[A] Vẫn nhớ giây phút đầu

Mình chạm mặt [D] nhau nở nụ cười tươi

[B7] Rồi lặng nhìn em lạ mà như quen rất [E7] lâu rồi

 

ĐK:

Tóc em đẹp [A] không anh ơi?

Váy em đẹp [D] không anh ơi?

Là lần đầu [B7] tiên được nghe

Những lời như vậy từ một cô [E7] gái

Biết em giờ [A] đang nơi đâu

Quán quen làm [D] ta nhớ nhau

Vội nhìn về [B7] sau đèn đường đã lên màu

Anh sẽ [E7] giữ mãi những giây phút ấy

Thật [D] vui! [A] [D] [A]

 

2. [A] Nhớ mỗi khi tan tầm

Trời mưa lâm [D] thâm ghé qua quán quen

[B7] Trò chuyện vài

câu ngồi lại thật lâu chẳng [B7] âu sầu.

Giữa nơi ồn [A] ã của bao con người

Có em và [D] tôi vẫn luôn vui cười

Cần một không [B7] gian kể người thở than thế [E7] thôi

 

ĐK:

Tóc em đẹp [A] không anh ơi?

Váy em đẹp [D] không anh ơi?

Là lần đầu [B7] tiên được nghe

Những lời như vậy từ một cô [E7] gái

Biết em giờ [A] đang nơi đâu

Quán quen làm [D] ta nhớ nhau

Vội nhìn về [B7] sau đèn đường đã lên màu

Anh sẽ [E7] giữ mãi những giây phút ấy

Thật [D] vui! [A] [D] [A]