Quán tạm nhân sinh (Đường đời gian khó 2)

1. [Dm] Chốn hồng trần cũng giống [Am] như quán tạm [Dm] nương

Mình là [Bb] những lữ khách ghé [C] qua, có chi sầu [F] vương

Lợi danh [Bb] kia thấy đó có [C] đây, mất ai nào [F] hay, trả [Am] vay luân [Dm] hồi

Nhân thế [C] ơi buông tham sân si xuống [Am] đi để không sầu [Dm] bi

 

2. [Dm] Dối trời Phật, dối thế [Am] nhân, dối sao được [Dm] tâm

Đời trả [Bb] vay, nếu sống thẳng [C] ngay, ngủ ngon từng [F] giây

Phật hay [Bb] ma, chỉ có chính [C] ta, chính ta chọn [F] ta hóa [Am] ma hay [Dm] Phật

Bước đúng [C] nơi, tâm ta an nhiên nở [Am] hoa, bước trật sai thành [Dm] ma

 

ĐK: Hãy tu tâm tích [Bb] phước, chớ [C] gieo oán ân nhiễu [F] nhương

Buồn đau hay vui [Bb] sướng, màng [C] chi nhân kiếp vô [Dm] thường

Luật nhân vui [Bb] sinh có trả có [C] vay, sống tâm thiện [F] lương, phước sẽ đủ [Dm] đầy

Bao háo [C] danh đua tranh kia khi khép [Am] mi, có mang được [Dm] chi

* Lợi danh như cơn [Bb] gió, có [C] đây mất ai nào [F] hay

Mình sinh ra tay [Bb] trắng, rời [C] đi cũng trắng đôi [Dm] tay