Quan trọng là ai thương ai

1. Anh biết yêu [Em] em, anh sẽ nếm những ngày [Bm] buồn ngay phố đông

Anh muốn ôm [Am] em, chỉ vậy [D] thôi cũng cảm [G] thấy nhẹ lòng

Hai chữ tương [Em] lai, cứ bận tâm rồi tự [Bm] làm đau cả hai

Không đúng không [Am] sai, quan [Bm] trọng là ai thương [Em] ai.

 

2. Anh cũng biết [Em] đau, cũng từng khóc, lấy thân [Bm] mình ngăn bão giông

Anh có buông [Am] đâu, dẫu tim [D] anh nặng trĩu nỗi [G] sầu

Quá khứ ai [Em] sai, nghĩ ngợi mãi nỗi đau [Bm] đè nên ghánh vai

Đúng đúng sai [Am] sai, liên [Bm] quan gì chuyện tương [Em] lai.

 

ĐK:

Thương em [Em] nhiều, anh đã cố vun [Bm] đắp bao nhiêu điều

Mà anh nhận [Am] lấy nơi [D] em chẳng [G] được bao nhiêu

Gom nỗi [Em] buồn, anh lay hoay [Bm] khóa cô đơn

Còn thương em [Am] lắm nhưng [Bm] không thể [Em] nào giữ được

Có bao [Em] giờ, em nhìn lại đã thật [Bm] lòng thương anh chưa

Hay chỉ là [Am] thoáng phút [D] chốc, anh là [G] người dư thừa

Khóc làm [Emmm] gì buông tay em [Bm] cứ đi đi

Một người quay [Am] lưng hai [Bm] người giờ [C] thành người [D] dưng thật [Em] rồi.