QUẢNG TRỊ VÀ EM

1. Thương rất [Dm]nhiều Quảng Trị dấu yêu [F]ơi !

Nơi nắng [Dm]gió gửi lại màu xanh đất [Dm]trời.

Về quê [A7]em vùng quê thấm [A7]đượm.

Tình người miền [C]Trung chân [A7]chất, thủy chung, nghĩa [Dm]tình !

 

2. Anh nhớ [Dm]về Quảng Trị nhé anh [F]ơi !

Quê em [Dm]có Thạch Hãn đẹp xinh hữu [Dm]tình.

Về quê [A7]em vùng quê ven [A7]biển.

Tựa dãy Trường [A7]Sơn trông ra biển Đông mênh [Dm]mông

 

Về Hải [C]Lăng nhấp nhô cánh đồng lúa [Bb]chin.

Gặt mùa [Gm]vàng áo [C7]mẹ đẫm mồ [F]hôi

Về Triệu [Gm]Phong đến [Dm]với Cửa Tùng, Cửa [Dm]Việt

Sóng vỗ dạt [C]dào bờ [A7]cát tiễn tàu ra [Dm]khơi

 

3. Lên Đông [Dm]Hà thành phố mới xinh [F]xinh

Qua năm [Dm]tháng dần dần đổi thay dáng [Dm]hình

Cảnh vật đổi [A7]thay, lòng không thay [A7]đổi

Quảng Trị và [C]em mong [A7]anh đến thăm một [Dm]lần.