Quay xe, thầy giảng đúng mà

Intro: [Dm][F]-[Bb][Gm]-[F][Gm]-[A][Dm]-[A][Dm]

 

1. Suy đi nghĩ [Dm] lại thầy [Am] “Quang” nói đúng [F] không sai

Chúng ta nợ [Bb] thầy một [Dm] lời xin lỗi [Gm] công khai

Ngày xưa thầy [F] nói gieo nhân nào gặp quả [Gm] đó con ơi

Giờ đã linh [A7] ứng hôm nay thầy gặp rồi [Dm] kìa [A][Dm]

Sư luôn cho [Dm] rằng mình [Am] đang khai sáng [F] khai tâm

Nhưng đâu ai [Bb] ngờ bị [Dm] cấm thuyết giảng [Gm] hai năm

Thầy đoán được [F] hết tương lai thầy nói Phật [Gm] tử nay mai

Người dân cả [A] nước chung tay để chống lại [Dm] thầy [Am][Dm]

 

ĐK: Một người [C] đi hành [Bb] khất, từ bi và [C] không vật [Bb] chất

Nhưng ông hơn thua, nhưng ông thua [C] hơn ông kêu ba [F] trợn

Bắt đầu [Gm] ngay từ [F] đó người ta thường [Gm] hay dòm [F] ngó

Nguyên nhân do đây, nguyên nhân do [C] đây mà bao người [A] ghét

Khi mà [C] ông bị [Bb] cấm, người ta ngộ [C] ra nhiều [Bb] lắm

Cho nên tin hơn, cho nên tin [C] hơn về luật nhân [F] quả [Dm]

Thôi đừng [Gm] nên nao núng, thật ra là ông giảng [Dm] đúng

Cho nên hôm [Am] nay tôi quay xe rồi thầy “Quang” mình [Dm] ơi

 

2. Chung quy đạo [Dm] Phật thật [Am] ra không khó [F] khăn đâu

Do ông “Quang” [Bb] làm người [Dm] dân bối rối [Gm] lo âu

Phật đâu nào [F] có hơn thua, mà ông ngồi [Gm] đó phân bua

Thờ trên thờ [A] dưới nơi đâu mà không được [Dm] trời?! [Am][Dm]

Nồi cơm sư [Dm] Tuệ thật [Am] ra là của [F] ma tăng

Đó nói lên [Bb] rằng người [Dm] dân chớ cúng [Gm] cho ăn

Nồi cơm thầy [F] đã mang đi, nhiều “sư” bực [Gm] tức sân si

Vì thấy chùa [A] vắng hơn xưa tiền cúng dường [Dm] bèo