Quê nhà thân ái

1. Dòng sông thơ ấu êm đềm [Am] trôi

Trở về trên lối xưa chiều [Dm] rơi

[Am] Miên man miên man màu sương khói

[E7] Con đò chuyển bến qua làng tôi.

Này cây đa cũ ngôi chùa [Am] xưa

Dịu dàng thay tiếng chuông nhẹ [Dm] đưa

[Am] Ru tôi đi qua thời thơ [E7] ấu

[Dm] Sao mà thân [E7] thiết đến không [Am] ngờ.

 

ĐK:

Dòng sông xanh [F] biếc lung linh

[G] Như một khúc ca thanh [C] bình

[Am] Vàng tươi sóng [Dm] lúa mênh mông

[F] Nghe mùa lúa thơm cả [Am] lòng.

Làng quê yêu [F] dấu thắm thiết

[G] Ôi mùa [F] cũ bao mộng [G]

[Em] Tôi đứng bên [F] sông ngóng chờ

[E7] Chờ em qua sông chiều [Am] xưa.

 

2. Làng quê yêu dấu như mẹ [Am] ta

Vỗ về ta lúc ta còn [Dm] thơ

[Am] Đêm nay tôi nghe dòng sông [E7] hát

Thương lời mẹ hát

câu ầu ơ.

Ngày mai trên bến xuân bình [Am] minh

Đò xưa sẽ đón em về [Dm] đây

[Am] Quê hương thân yêu chờ em [E7] đó

Với vòng tay ấm trong vòng [Am] tay.