Quế Sơn của tôi ơi

1. [Em] Đất trời quê [B] tôi tôi [B7] nhớ sắc hương suốt [Em] đời

[D] Bước chân về Hương [C] An đã [D] nghe cả trời yêu [Bm] thương

[C] Tôi đi trên đường [Em] quê bùi [E7] ngùi nhớ thuở còn [Am] thơ

[D] Tôi leo lên đèo [G] Le ngồi [C] nghe suối hát trưa [Bm]

 

2. [Em] Những người dân [B] quê tôi [B7] mến tôi thương suốt [Em] đời

[D] Bước chân về Quế [C] Phú đã [D] nghe rạo rực tim [Bm] tôi

[C] Quê hương tôi vọng [Em] tiếng một [E7] vùng đất học Quảng [Am] Nam

[D] Quê hương tôi thuở [G] ấy [C] những con người tài [D] danh vì [B7] nước quên [Em] mình.

 

ĐK:

Chiều [Em] nay gặp em tôi [C] hát Quế [A7] Sơn hai tiếng yêu [D] ơi

Đã [Bm] thành nỗi nhớ chơi [C] vơi trong [F#m] lòng những đứa con [B7] xa

Chiều [Em] nay gặp em tôi [C] hát Quế [A7] Sơn náo nức tháng [D] ba

Những [Bm] chồi non những cánh [C] hoa nở [D] giữa lòng [B7] tôi.

Chiều [Em] nay hồn nhiên tôi [C] hát Quế [A7] Sơn hai tiếng thân [D] thương

Tôi [Bm] trèo lên núi Cấm [C] Dơi ngắm [F#m] Hòn Tàu mây trắng [B7] bay.

Chiều [Em] nay hồn nhiên tôi [C] hát Quế [A7] Sơn sẽ mãi không [D] xa

[C] Sẽ không bao giờ [Em] xa đất [B7] mẹ của tôi [Em] ơi.