Quy Nhơn phố mùa Đông

Quy [G] Nhơn phố mùa [Am] đông.

Chiều [C] buồn Em lang thang ngõ [G] vắng

Tìm hơi [Am] ấm tìm [C] anh

Đông khẽ [D] về buông lạnh bờ [G] vai.

 

Quy [G] Nhơn tím biếc hoàng [Am] hôn

Tháng năm [C] trôi dẫu xa cách muôn [G] trùng.

Con sóng [Am] vỗ miên man nỗi [D] nhớ

Phố ngày [C] xưa, đậm [D7] sâu, một bóng [G] hình

 

Quy Nhơn [G] ơi! Ngày xanh đã [D] xa

Lối xừa [C] ấy phủ mờ rêu [G] phong

Anh ở [C] đâu, Anh ở [D] đâu?

Cho tim em vơi bớt u [G] sầu

Quy Nhơn [G] ơi! Chiều đông phố [D] xưa

Sóng vẫn [C] hát lời tình năm [G] xưa

Tay cầm [C] tay, thơ dệt [D] thơ

Khúc tình ca không [A7] phai thương nhớ một [G] thời.

Quy [G] Nhơn phố chiều [Am] nay

Mưa giăng [C] bay se sắt tâm [G] hồn

Tìm Anh [Am] đó, tìm Anh trong nỗi [D] nhớ

Sóng xô [D] bờ, Quy Nhơn [D7] phố mùa [G] đông.