Rải cọng tàn phai

1. [Dm] Em à! Tiếc chi một tiếng [A7] chào

Ngày [D7] mai trong nắng gió hư [Gm] hao

Em về phương ấy trời xanh [Bb] biếc

Rải cọng tài [Dm] phai rải cọng tàn [C] phai

[Bb] Ôi hững [A7] hờ.

[Dm] Em à! Cõi đời là kiếp [A7] nợ

Thế [D7] nhân đã rải hóa vàng [Gm] thơ

Không [Bb] lẽ ngày mai là vô [Dm] tận

Em về quên [Gm] hết em về quên [A7] hết

Những chiều [Dm] mơ.

 

ĐK:

Em [Bb] ơi trần gian nhiều bạc [Dm] bẽo

Tình yêu [C] đâu chỉ mãi trong [F] veo

Lạ [Dm]

câu nói ngày hôm đó

[A7] Nguyệt còn có lúc nửa trời reo.

Em [Bb] ơi tình cũng là sương [Dm] khói

Rồi bay [C] theo màu nắng ơ [F] hờ

Còn [Dm] lại bao tháng ngày thương nhớ

Rải cọng tàn [A7] phai hết kiếp [Dm] người.

 

2. [Dm] Em à! Tiếc chi một tiếng [A7] chào

Mai [D7] về trong nắng gió lao [Gm] xao

Hôm nay rồi sẽ là cổ [Bb] tích

Hóa thành đường [Dm] mây hóa thành đường [C] mây

[Bb] Cát vì [A7] sao.

[Dm] Em à! Có nhiều khi trở [F] gió

Nẻo [D7] nào rồi cũng gội bơ [Gm]

Em về xếp lại màu mực [Bb]

Hoa cười hoa [A7] đỏ hoa cười hoa đỏ

Sáng trang [Dm] thơ.