Ráng chiều

1. [Am] Bóng chiều xuống, bên lũy [D] tre làng ta

[F] Nghe hương lúa [Em] thơm ôi tình [Am] quê đậm đà

[Am] Cánh cò trắng, theo [D] gió bay về xa

[F] Bên kia mái [Em] tranh

câu hò [Am] ru thiết tha.

[Am] Dáng người khuất nơi phía [D] xa bờ đê

[F] Lang thang khói [G] rơm như lần [Am] theo người về

[Am] Chuyến đò cuối, cô gái [D] ngâm xàng xê

[F] Trôi theo ánh [G] dương ánh chiều [Am] trên bến quê.

 

ĐK1:

[D] Tôi đi xa nay có [F] lần về [C] nhà

[G] Dân quê thôi vẫn sống [F] đời thật [Am] thà

[G] Bao nhiêu [A] năm vẫn nghĩa [Dm] tình mặn mà

[Em] Sóng vẫn lấp đầy phù [Am] sa.

[D] Trăng lên cao xua tiếng [F] đời ồn [C] ào

[G] Tôi miên man ôm cõi [F] lòng dạt [Am] dào

[G] Vang trong [A] đêm có tiếng [Dm] cười ngọt ngào

[Em] Ôi nghe thanh bình làm [Am] sao.

 

2. [Am] Nhớ ngày bé, bên tiếng [D] ru ầu ơ

[F] Cha vui gió [G] sương nuôi đàn [Am] con dại khờ

[Am] Sáng mẹ ước, đêm thấy [D] cha nằm mơ

[F] Mơ cho các [G] con một đời [Am] như trẻ thơ.

Tăng tone [Am] -> [Bm]

[Bm] Bóng chiều xuống, bên lũy [E] tre làng ta

[G] Trăng cũng héo [A] hon đâu rồi [Bm] anh cuội già?

[Bm] Kiếp người đó, theo tháng [E] năm rồi qua

[G] Đeo mang thế [A] thôi đất nằm [Bm] ta với ta.

 

ĐK2:

[E] Tôi hay mơ, mơ có [G] ngày về [D] lại

[A] Mơ em tôi mơ mối [G] tình vụng [Bm] dại

[A] Mơ nhân [B] gian sẽ chẳng [Em] còn đọa đày

[F#m] Mơ quê hương một ngày [Bm] mai.

[E] Đêm qua mau tia nắng [G] hồng tràn [D] về

[A] Em ngây thơ quên chuỗi [G] ngày nặng [Bm] nề

[A] Đôi uyên [B] ương xin giữ [Em] trọn lời thề

[F#m] Hoa đã nở đầy đường [Bm] quê.

[A] Đôi uyên [B] ương xin giữ [Em] trọn lời thề

[F#m] Hoa đã nở đầy đường [Bm] quê.