Rồi thôi buồn cũng cũ

1. Rồi thôi buồn cũng [Em]

Người về [Am] đâu mờ [D] dấu nét phong [G] sương

Để ta hoài ngóng [Am] đợi mùa lá thu xưa [B7] đã bạc [Em] màu.

 

2. Rồi thôi buồn cũng [Em]

Mộng tình [Am] phai phủ [D] kín tháng năm [G] xa

Hồn qua mùa gió [Am] lạnh dậy tàn thư cũ [B7] nát thương [Em] lòng.

 

ĐK:

Mai mốt [B7] rồi buồn nào thôi cũng [Em] cạn

Mộng về chờ cơn [Am] say tình ngỡ vẫn quanh [C] đây

Thương đau trổ nhánh [B7] gầy nghe tội thân xác [C] này

Lời cay [B7] đắng thêm [Em] đầy.

 

3. Rồi thôi buồn cũng [Em]

Mùa vàng [Am] tươi sầu [D] cũng cuối thu [G] xa

Người đi còn ngoảnh [Am] lại nhìn nhau thêm rõ [B7] nét đông [Em] tàn.