Rừng thu thay lá

1. Mùa [F] nào rừng cây trút lá

Tôi [Dm] về tìm lại chút [Bb] nắng

Nhớ [F] lại từng mùa lá thắm xuân [C7] nào.

Cho [F] lòng mình cũng xôn xao

Khi từng đợt lá theo [C7] nhau

Rụng rơi rụng rơi như đã bao phen mùa thu thay [F] áo.

 

2. Ngày [F] nào về ngang qua phố

Con [Dm] đường lần vào lối [Bb] ngõ

Vang [F] tiếng lá rơi vọng về mơ [C7] hồ.

Qua [F] rồi từng giấc mơ xưa

Cho dù mộng ước đơn [C7]

Giờ đây giờ đây khi mỗi thu sang lòng hết mong [F] chờ.

 

ĐK:

Thu nay qua nơi đây theo cùng gió mây lá thu rơi [Bb] đầy

Thu xưa nơi quê [C7] ta bây giờ đã xa hàng cây xanh [F]

Nơi phương Nam quê tôi hai mùa đó thôi trời xanh nắng [Bb] tươi

[C7] Thu đây nơi phương xa chở khi bước qua mùa Đông băng giá.

 

3. Ngày [F] nào trời thưa thớt nắng

Sương [Dm] chiều dặt dìu phố [Bb] vắng

Nhớ [F] về từng ngày tháng cũ mơ [C7] màng.

Trong [F] kỷ niệm có đôi ta

Những ngày xưa ấy tuy [C7] xa

Mà nay mà nay thu đến thu đi nào dễ phai [F] nhòa.